Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013
Em Dâu Tây cai sữa!
Em Dâu Tây và chị Bông giống nhau, 16 tháng là mẹ cai sữa! Mẹ cũng muốn cho em Dâu bú thêm vì sữa mẹ còn kha khá đủ cho em bú! Nhưng nghĩ đây là thời điểm phù hợp nhất, thời tiết không nóng không lạnh, chưa đến mùa đông giá rét! Nếu không sẽ phải đợi đến tháng 4, tháng 5 tới mới cai được! Càng lớn càng khó cai và mẹ nghĩ em đã sẵn sàng cho việc cai sữa mẹ!
Bất lợi là em Dâu ngày càng nghiện ti, ngày trước em cũng không say mê nghiện ngập đến vậy, cũng thờ ơ khi thấy mẹ về lắm! Nhưng sau đợt ốm Viêm Phế Quản em trở thành dân nghiện nặng, cứ thấy bóng mẹ về là cười toét chạy nhanh ra ôm tay chỉ miệng nói TI TI! Mẹ thơm em thả em xuống, em chạy lon ton leo lên giường tìm "GÁ"...tìm được gối của mình em cười toe nằm kềnh xuống chỉ chỉ mẹ nằm gối mẹ cho em TI TI! Em được ti em thỏa mãn vô cùng! Y như dân nghiện được chích thuốc í thấy tỉnh cả người mắt mũi sáng rực! hihi
Nhiều lúc em nghiện bất chợt đang ăn em bỗng thèm ti là em lại dắt tay mẹ cho em lên giường ti, em chỉ ti trên giường mà thôi! hihi. Mà cái gối em nằm cũng phải đặt đúng chiều em mới chịu!
Tối đi ngủ em bú mẹ em chìm vào giấc ngủ rất nhanh v nhẹ nhàng! Đêm gần đây em hay ọ ẹ tìm ti mẹ nhiều! Mẹ cảm thấy bối rối không biết sẽ xoay sở thế nào với tên nghiện này đây!
Chị Bông thì dễ dàng lắm, dù mẹ cai đột ngột và chị lại còn không biết uống sữa bột cũng như ti bình như em Dâu! Mẹ hi vọng em cũng dễ như chị!
Mẹ rút kinh nghiệm mẹ không cai đột ngột nữa, mẹ xa em buổi trưa 1 tuần để sữa rút dần và em làm quen dần khỏi bị shock!
Thứ 7 9/11 em cai sữa đêm buổi đầu tiên, hàng ngày em k được bú trưa khi thấy mẹ về em rối rít đòi ti! Tối mẹ buộc tóc rối với băng dính urgo mẹ nói " TI ỐM" thế là em không dám ngậm vào đống tóc rối đó! Tội nghiệp em , em thèm lắm mà không được ti!
Em Dâu mít ướt hơn chị Bông nên cũng khó hơn chị, may mà có chị Bông nên thời gian em cai có chị vui đùa cùng giúp em quên bớt nỗi nhớ TI! Chỉ có buổi đêm, em trằn trọc, vì không có ti mẹ dù em đã uống sữa trước khi đi ngủ, nhưng em không sao ngủ yên, em cũng không chịu bà bế, em chỉ cần mẹ thôi, muốn tìm ti nhưng thấy mẹ bảo Ti ốm rồi con ngủ đi! Thế là em ôm mẹ ngủ trên võng!
Đêm em ngủ võng, mẹ ngồi matxa và chườm ấm lúc cương quá mẹ vắt bớt! Đêm đầu là đêm khó khăn nhất!
Đêm thứ hai có ba , ba đi công tác về, em ngủ ngoan hơn, cho em chơi muộn hơn, rồi hai ba mẹ ngồi nói chuyện trông em, tới khi em ngủ say mới bế em vào giường!
Sau hai đêm ngủ võng em đã rinh theo bao nhiêu là nốt muỗi đốt tội em ghê!
Đêm thứ hai do bão Haiyan nên mất điện mẹ phải cho em ra võng ngủ em mới chịu vì em nóng!
Những đêm sau đó! mẹ và ba cho em nằm võng hoặc em ôm mẹ vào giường nằm ngoáy rốn mẹ ngủ! sở thích gì mà kỳ cục thế! ^^
giờ em đã quen với việc TI ỐM và em cứ thấy ti là miệng nói TI ỐM ...không buồn rầu mít ướt khóc đòi nữa!
Chỉ có một hôm bà làm em ngã đập đầu xuống đất, em khóc váng mẹ không dỗ được mẹ đành cho em TI để em bớt sợ! cảm giác được cho em TI lại mẹ thấy em hạnh phúc và mẹ cũng thấy bớt nhớ cảm giác ấm áp đó! May sao em cũng không đòi TI , em vẫn bảo TI ỐM chứ không đòi nữa!
Nhưng sắp thành công thì em lại ốm, lại ho và đờm, mẹ vẫn cho em uống nước chanh đào mỗi ngày nhưng chưa khá hơn! thương em lắm!
Sáng em vẫn trằn trọc có phải do em đói hay không nữa, nhưng mẹ không muốn em bú đêm, rồi lại phải cai và em cũng tròn nữa! tội em ghê! Em cố gắng lên!
Mong em đừng ốm nhé! Thương yêu em nhiều lắm bé cưng của mẹ!
Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013
CON GÁI LỚN CỦA MẸ!
Thời gian thật nhanh, mới ngày nào đó, con gái lớn của mẹ đã hơn 5 tuổi rồi, càng ngày con càng xinh xắn, duyên dáng, đáng yêu hơn! Con giống tính ba nhiều hơn là tính mẹ, có lẽ do hai ba con hợp mệnh nhau! hihi
Bé Bông của mẹ cũng không nói nhiều, điềm đạm, hơi nhút nhát, nhất là khi gặp người lạ rất là thỏ thẻ! Thay vì rối rít chào hỏi mọi người con chỉ ỏn ẻn rồi nhoẻn miệng cười quay đi! Mẹ cảm giác con không hồn nhiên như đám bạn ở lớp! Mẹ nghĩ con giống ba, kiệm lời nhưng sâu sắc, bù cho điều đó hai ba con có nụ cười rất tươi , mẹ yêu cả hai nụ cười đó!
Con gái lớn có khác, con rất xứng làm chị lớn, khi mà con có thể giúp mẹ trông em, chăm sóc rất cẩn thận, đôi lúc mẹ vờ quát nạt em, em Dâu khóc òa lên thật to thì con sẽ là người tới vỗ về nựng nịu em! Mẹ thường yên tâm để cho hai chị em tự trông nhau trong khoảng không gian an toàn! :D
Cũng có đôi lúc chị Bông bắt nạt em, không nhường em là lúc em phá, em giành đồ chơi của chị! Chị tức lên là không có nhường nhịn gì hết, mẹ giận nhưng vẫn AQ là chị Bông vẫn còn là trẻ con mà, tránh sao được cảm giác ích kỷ đó! Ba mẹ lớn thế này đôi khi còn giành nhau xem kênh mình thích ấy chứ! hihi
Sao mà mẹ yêu lúc chị Bông đút cơm cho em thế! Chị khéo léo đưa thìa vào miệng em, mẹ cảm thấy rất hạnh phúc, nhẹ nhàng!
Những ngày tháng đầu phải thích nghi với việc có em, nhà thì nhỏ mà bắt con k đc chơi, bắt con k đc gây ồn để em ngủ khiến con nhiều lần tủi thân, con nói con chỉ muốn về với ông bà nội thôi! ...Mẹ cũng bế tắc mà thật may thời gian đó đã qua...giờ con đã lớn hơn, con hiểu hơn rất nhiều rồi!
Con luôn được các cô tín nhiệm cho vào đội múa của trường! Con không thật xuất sắc nhưng mẹ vẫn vui, tiếc là tập mệt quá khiến con oải và nản! Mẹ nghĩ cũng khá căng thẳng do áp lực chạy chương trình! Nhưng trên hết con được rèn luyện nhiều kỹ năng, trách nhiệm, đoàn kết, cố gắng...nó vô hình với con nhưng hữu hình với mẹ! Mẹ nhìn thấy đc điều đó! Mẹ đã cố gắng động viên con là con đi múa sẽ được thân hình đẹp như nàng tiên cá, không bị bụng phệ nữa, lại được khỏe hơn, cả nhà rất tự hào về con khi được chiếu trên TV ngắm con! Con ngây thơ bảo " chiếu trên kênh nào hả mẹ?!" Ba mẹ hào hứng bảo chiếu kênh HP, con hỏi kênh HP là kênh mấy để con bật xem! Ba nói con chăm chỉ tập thì mới diễn được chứ! Đã biểu diễn đâu mà có xem! :D Chị Bông cười hề hề rất ghét!
Mẹ cảm giác bé Bông ngoan rất là ngoan, người lớn, như người bạn của mẹ vậy! Chỉ có cá tính là ít nói, lỳ lợm đánh cũng không sợ! chỉ nhẹ nhàng mà thôi! Hay dỗi giống ba, nói to quát cái là buồn! Nên mẹ hạn chế nhất có thể để không la mắng con!
Chả bù cho em Dâu, giống hệt mẹ, toe toét dễ tính, hay cười mau khóc...ham chơi, nhí nhoét! Gia đình mình bù trừ thành hai đội đều!
Con thích đi học, con luôn dặn mẹ đón muộn thật muộn để con có thể chơi lâu hơn với các bạn! Con rất nghiêm túc học hành, chữ con cũng khá đẹp chỉ có điều dạy bảng chữ cái cho con thật mệt, con nhớ rất rõ những gì cô dạy nhưng mẹ có ra sức dạy chữ con cũng rơi rớt hết...mệt ghê!
Con thích đi các khu vui chơi, thích nhất vườn trẻ, hôm rồi đi chơi về con nói "Mẹ ơi sao con thích chơi ở Vườn Trẻ thế nhỉ?!" Con đi chơi nhưng ít khi hào hứng ra mặt như em Dâu! Đúng là giống ba v mẹ hai cá tính khác hẳn nhau!
Con lớn rồi nên con muốn ngủ một mình, con nói con muốn ngủ một mình cho thoải mái, ngủ với ba thật chật chội! hihi
Đồ ăn yêu thích của con là cá rán,dưa chua, hoa quả thì con thích ăn táo, dưa vàng, dưa hấu! ổi con k thích lắm, Na hồng đều không thích!
Hàng ngày con thích ăn sáng bánh cuốn nhân, ăn ngon miệng khen quá chừng, hai mẹ con sáng nào cũng mỗi người một đĩa, chứ con không thích phở bò gì cả!
Con cũng không điệu đà kiểu con gái! Con thực tế giống ba hơn! Con thích đơn giản, thoải mái! Không cho mẹ bện tóc nhiều, chỉ thích buộc đuôi gà, ngày nào cũng vậy! Tóc mái cắt mà hớt hết lên! Váy không chịu mặc đi học nói con ngủ tung hết lên ...chắc là biết xấu hổ đây mà! Nên chỉ mê mẩn quần Jeans thôi!
Nếu so sánh giữa con và em Dâu để tìm ra điểm khác biệt thì con cạu cạu khó hơn em Dâu, còn em Dâu thì nhí nhoét hờn dỗi mau quên mau cười!
Mẹ chỉ cảm thấy thật hạnh phúc bên hai con! Mẹ yêu hai đứa, mỗi ngày thật là vui bên các con! Vậy là đủ cớ sao mẹ cứ phải nghĩ nhiều! Lo nhiều! Mẹ sẽ quên đi chỉ cần cả nhà mình khỏe là vui rồi!
Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013
Siêu quậy của cả nhà!
Mẹ có lỡ gọi em với cái tên rất là dễ thương trìu mến " Dâu Tây" , nàng công chúa dâu tây của mẹ! Ngày nhỏ em có vẻ cũng hợp hợp với cái tên mẹ trao! Mà càng lớn mẹ thấy em của mẹ không còn thích hợp với cái tên đó nữa! Mẹ nghĩ phù hợp nhất vào thời điểm này phải gọi em là "SIÊU QUẬY" mới đúng!
Mười lăm tháng em nghịch hơn một cậu nhóc, em nhảy em leo trèo em xoay vòng...thật tình là việc trông em bây giờ quả là rất mệt, phần muốn em chơi thì sợ em ngã, đập đầu đạp trán , vập miềng bàn ghế tùm lum! Mà ngăn em không cho chơi cũng tội mà cũng không ngăn được em! Em chơi hồn nhiên không cần biết có ngã hay không kiểu điếc không sợ súng nên mọi người mới chóng mặt với em!
Em mười lăm tháng, em biết tròn miệng gọi BA, BÀ! Mẹ yêu nhất là khoảnh khắc mẹ bế ngửa em trên tay, hai mẹ con cùng đùa cùng nghịch, mẹ dạy em nói " Ma ma" , em tròn xoe mắt ngắm khẩu hình miệng của mẹ, em bập bẹ theo nhưng lại tròn vo chữ "Ba ba" mẹ lặp lại " Không phải ba...ma ma " hai mẹ con thi nhau tròn miệng...lúc bạn gọi được MA lúc bạn cố tình nói lái thành BA ...lúc bạn gọi đc MA mẹ sung sướng hôn chíu chíu vào cổ cho bạn cười khanh khách, lúc bạn giả vờ trêu mẹ, mẹ thấy bạn cười nham nhở mà yêu ơi là yêu biết trêu cả mẹ nữa rồi! Bạn cố gắng phát âm từ BÔNG lắm, nhưng vẫn khó nên bạn chưa thành thạo gọi tên chị được!
Mẹ không biết do mẹ vụng hay sao mà em Dâu ốm hoài, vừa rồi chưa hết viêm họng mủ lại tới viêm phế quản phổi....chiều nào mà rồng rắn kéo nhau đi khám, là vui lắm, hớn hở như đi chơi! Nhắc tới là đi tìm giầy, xách túi ba lô ra cửa, có lúc giầy nằm dưới gầm ghế, em nằm bò xoài ra đất, chui vào kéo giầy ra, thấy thương mà yêu cực luôn! Chỉ ghét em cái tội không chịu đeo khẩu trang và mũ , giật suốt , và ngọ ngoạy như sâu đo khiến mẹ khó trông em khi đi đường!
Em của mẹ đúng là một em bé ham chơi, ham vui, ... y như mẹ vậy! hihi. Mỗi lần thấy cả nhà thay quần áo là em cuống lên ôm lấy chân rồi miệng nói ĐI ĐI ĐI...thấy thương lắm! Mỗi khi ra đường là ngắm ngía thích thú thấy rõ! yêu ơi là yêu!
Siêu quậy vậy thôi nhưng siêu quậy ăn cơm giỏi lắm nhá! Không chịu ăn cháo, nịnh thế nào em cũng không ăn cháo, em thích ăn cơm, ăn phở bò và bánh đa! Đến giờ ăn em cuống lên MĂM MĂM MĂM, ăn gì em chỉ tay cuống quýt rồi chỉ vào miệng em, thương cực luôn! Ba nói nhìn như chết đói vậy! hihi.
Siêu quậy đang mọc thêm 4c răng nâng tổng số răng lên 8c! Cũng thuộc dòng mọc chậm nên ngứa răng cắn ti mẹ ầm ầm mà mẹ không lỡ cai sữa cho em bây giờ! Cắn ba cắn nà tùm lum luôn!
Có siêu quậy mà cả nhà vui ơi là vui! Mẹ từng trách ông Trời sao bất công với mẹ như vậy! Nhưng mà có em rồi mẹ không có thời gian mà nghĩ lung tung như xưa và cũng không có những suy nghĩ như vậy nữa, có em mẹ thấy cuộc đời vui vẻ sống động yêu thương nhiều thật nhiều!
Mẹ yêu em, yêu chị Bông yêu ba thật nhiều! Lúc nào cũng yêu mẹ nhất trên đời mà không yêu sao được chứ! <3
Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013
Những ngày bé con ốm!
Vậy là đã 2 tuần rồi! em Dâu của cả nhà bệnh vẫn chưa khỏi! Đợt bệnh này phải gọi là liên hoàn bệnh mới đúng!
Ban đầu em Dâu và chị Bông bị cảm rồi nôn ói, thêm mấy ngày bị rối loạn tiêu hóa! Vừa thoát được RLTH thì em Dâu chơi trung thu về bị sốt! Chỉ là sốt nhẹ thôi, mẹ ngẫm tưởng là do mọc răng! Vì mẹ thấy có mấy bạn răng đang nhú lên thật! Nhưng sau hai đêm thức trông em Dâu thấy qua ngày thứ 3 em vẫn sốt dù k cao! Ba mẹ chở em đi khám tại một phòng khám tư! Bác sĩ nói em bị viêm họng mủ! Rồi cho thuốc về nhà uống. Đêm đó em không sốt nữa nhưng em vã mồ hôi suốt đêm chân tay lạnh ngắt, ba mẹ thay nhau lau mồ hôi đắp chăn cho em! Sang hôm sau, tay chân em vẫn lạnh vậy, cực là cứ đủ mát để em không toát mồ hôi thì chân tay em lạnh ngắt, mà giữ ấm đc bàn chân thì đầu và lưng lại sũng mồ hôi! Chiều đó lại rồng rắng kéo nhau đi khám lại mà đường tới phòng khám cũng khá xa, mà em đi đường thì khá quậy, đứng ngồi loi choi còn không chịu đội mũ, khẩu trang gì hết! Bs nói em không sao, do mới sốt nên em bị như vậy thôi, họng đã đỡ nhiều! Mẹ yên tâm đêm đó ngủ quay một giấc đã đời cùng em! và kết quả là sữa về tràn trề căng cứng như lúc mới sinh em vậy! Cứ ngỡ được nhẹ nhàng mà đi làm, thì trưa về thấy em lại nổi mụn li ti ở chân, chiều mọc thêm ở bụng nữa! Lần nữa nhà mình lại tái khám và được bs nói khả năng là phát ban do nóng thôi về theo dõi mai tái khám! Đêm đó em bắt đầu ho, càng ngày càng ho mạnh và nhiều! Tái khám bs thì vết mụn đã bay hết bs kết luận không phải Tay Chân Miệng! Cũng thở phào nhưng đêm về thì em ho nhiều lắm, thương vô cùng là thương! Thương hơn yêu hơn là bởi em ngoan, em ho là việc của ho, nôn là việc của nôn còn em chơi là việc của chơi ăn cũng là việc của ăn, không việc nào liên quan tới việc nào hết! hihi
Hôm nay em vẫn ho, vẫn nôn, dù cho mẹ đã cho kèm siro ho Prospan rồi! có nhỏ hút mũi nữa, hy vọng em của mẹ sớm khỏe nhé! Em ốm đợt này sụt ký nhiều thấy thương lắm! Mặt mũi xanh lét gầy thấy rõ! Mẹ thương chó con bé bỏng bởi chó con ngoan quá, ốm mà không có làm nũng, mẹ muốn ôm muốn nựng muốn bế mà em không cho mẹ bế em chỉ thích nằm lăn lóc giữa giường thôi! Cứ mỗi lần muốn ti em lại chạy lại ôm mẹ chỉ vào ti rồi miệng nói TIIIIII...mẹ hỏi em muốn ti hả?! em gật gật lia lịa thấy ghét lắm! Nhưng cứ bú vào là em nôn, thương ghê!
Em ốm thành ra em lại đc đi lượn phố nhiều em lại thành thích! Cứ mỗi lần đi qua khu Coop Mark em lại thấy thích thú tay chỉ miệng ê a muốn vào chơi! Thấy người ta bán bóng đầy đường em nhún nhún chỉ BÁ BÁ ...ý em là bóng bóng!
Trận ốm này lâu quá, mẹ lo lắng nhiều, thức đêm nhiều, mệt mỏi nhiều! Ba mới đi công tác hôm qua, em thương mẹ em mau khỏe nhé! Bởi đêm mẹ không có người chia sẻ với mẹ nữa rồi! Ba đi vắng 1 tuần! Chúng mình cùng hợp tác em nhé! Thương em thật nhiều, yêu em thật nhiều!
Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013
Viết cho con gái nhỏ
Đã rất lâu rồi, mẹ chưa viết cho con, con gái nhỏ của mẹ!
Hôm nay ngày con 20/9/2013 con gái bé nhỏ đã được 14 tháng rồi! Thời gian trôi thật nhanh và hàng ngày mẹ vẫn hưởng những điều hạnh phúc đơn giản mà ngọt ngào bên con và gia đình mình!
Ngày có bầu con, mẹ ao ước tới một cậu con trai, và mẹ đã rất buồn khi không được như ao ước ...mẹ thật tệ! Vậy mà ông Trời vẫn thương mẹ, mang tới cho mẹ một em bé cưng rất là ngoan tuy có đen chút xíu, mỏ nhọn chút xíu, nhưng nhìn chung là khá ...giống con trai! :)
Ngày mẹ sinh con! Không như chị Bông, mẹ sinh con vào một đêm mưa to gió lớn! Và lần sinh thứ 2 này khá dễ dàng và nhanh hơn lần đầu dù có đau hơn nhiều!
Mẹ nghị lực hơn nhiều, không gào khóc, chỉ bặm môi chịu đựng! Có kinh nghiệm có khác con ạ! :D
Rồi sau 4h chờ đợi, 2h45' mẹ đón con yêu chào đời!
Con gái bé nhỏ nặng 3,3kg cũng gào khóc ghê lắm! nhưng bé cưng ngoan ghê lắm! chịu bú mẹ liền, ngậm mút thành thạo hơn chị hai rất nhiều! không chê đầu ti mẹ ngắn như chị hai đâu! :x
Rồi con bị sốt...con quấy khóc ...sốt tới 39 độ hơn! Mẹ lo lắm! Mẹ và con đã phải cách ly nhau ...trong quãng thời gian đó thật là khủng khiếp ....không chỉ là thương là nhớ mà còn là sự hồi hộp đến nghẹn lòng vì không biết con bé bỏng bị làm sao?!
Rồi ông Trời cũng thương mẹ, cho con trở về bên mẹ bình an và nguyên vẹn! :x
Con gái bé nhỏ của mẹ! Con rất ngoan...con ngoan từ nết ăn tới nết ngủ....con thương mẹ không mè nheo quấy khóc gì hết chỉ có mẹ là hư thôi, ốm liên miên ...!
Con ngoan và lớn dần mỗi ngày! Cứ êm đềm như vậy con gái bé bỏng!
Con gái bé bỏng trốn lẫy nên cả nhà có mong ngóng dài hơi em cũng không ngóc dậy cho xem đâu! Tới sáu tháng mẹ mới lật em thả cho em tự ngóc dậy thì em lại ngóc giỏi như chưa từng phải học qua tý nào!
Rồi 5 tháng mẹ cho con ăn dặm theo kiểu Nhật...con gái ngoan cũng chiều mẹ mà hợp tác!
Cái Tết đầu tiên em của mẹ ốm siêu vẹo thương lắm! mẹ cố giữ gìn mà em vẫn ốm ...thương nhiều là thương!
8 tháng con đã ngồi giỏi! Rồi con biết bò ...con bò hay lắm nha! Chị 2 sệt sệt chân du kích thì con lại bò y như chú khỉ con...không chịu chống chân lom kha lom khom nhìn mà thấy mắc cười quá!
Con đón sinh nhật đầu tiên hạnh phúc bên gia đình mình! Con thật là em bé hạnh phúc vì con có ba mẹ có chị 2 có bà ngoại luôn ở bên! Chị hai thiệt thòi phải xa ba nhiều! Và con chính là mặt trời bé nhỏ mang lại niềm vui cho cả nhà!
Ai cũng nói con gái mẹ nhanh nhẹn! Có lẽ vậy, con dạ mà con nhỉ?! Cái gì con cũng có thể bắt chước và làm theo ...bà ngoại ho nhiều con biết lấy giấy đưa bà, con còn học điệu bộ lấy tay ôm cổ ho rồi kiếm giấy tay còn non nớt gấp giấy vụng về để nhổ phì phì giả vờ theo điệu bộ của bà!
Bây giờ con 14 tháng con đã biết bye bye mi gió kêu chụt chụt yêu lắm! Mọi người đều yêu cử chỉ con cúi gập đầu cái rụp mà "ạ" khi được cho gì đó! :)
Cái dáng lon ton biết đi lúc 13 tháng hơn đúng dịp lễ Quốc Khánh 2-9-2013 ...thấy mà ghét ghê! cứ tha thẩn lũn cũn di chuyển trong nhà! Mà khôn ghê lắm ...khi xuống giường chả bảo nhưng vẫn biết sợ biết quay đít dò dẫm tườn chân xuống chứ không khi nào phi thẳng xuống kiểu "điếc không sợ súng" cả! May ghê!hihi
Con không thích ăn cháo, con thích ăn cơm và rất thích ăn canh rau! Mỗi lần ăn cháo bà phải nịnh nhiều lắm! Còn ăn cơm thì trái lại...miệng măm măm tay không đút kịp thì sẽ níu tay mẹ đút vào mồm! Nhưng bà muốn con ăn cháo cho thêm chất xơ vì con chưa nhai đc rau , chỉ có 4 chiếc răng cửa thôi mà! hi hi
Mỗi lần mà muốn con ngồi ngoan chỉ cần bật đĩa sinh nhật của con! Con rất thích nghe bài Con Gái Nhỏ của Ba và Nhật Ký của mẹ!
Con đã nói được nhiều từ đơn vần A ...bất cứ từ nào con đều chỉ dùng A...Bóng con sẽ gọi là BÁ....Bông con sẽ gọi là BÊ....chỉ có BA và BÀ là con gọi rất sõi! Còn thì con gọi đc TI ĐI ...
Mỗi lần kêu xi ị con ngồi xổm vén áo lên miệng xi xi thấy mà ghét!
Con được đi chơi nhiều hơn chị hai, và cũng hay bắt nạt chị 2 lắm! cấu đánh chị luôn...mà chị nhường chị yêu chị không có đánh lại!
Con hay bị cảm hơn chị Bông nên hay ốm lắm!
Vừa rồi đợt con 13 tháng con ngứa răng cứ cắn ti mẹ đau kinh khủng , con lấy răng con cắn và kéo khiến mẹ rùng mình! Kêu á mà không có đánh con vậy mà con sợ con nhất định không chịu ti mẹ! Mẹ tưởng cai sữa lúc đó! Vậy mà rồi con cũng không cắn và chịu ti mẹ lại! Con thật tình cảm...chỉ cần mẹ đau là con sợ con k làm mẹ đau nữa! Nên mỗi lần con có chót cắn mẹ chỉ cắn răng lấy tay đẩy miệng con ra!
Con là một cô bé vui tươi hay cười và dễ tính nên mẹ hay trêu con ngoan tựa như mẹ nuôi em bé trai vậy đó! ;) Còn rất nhiều rất nhiều niềm vui mỗi ngày ....chỉ biết rằng hiện tại mẹ đang rất hạnh phúc vì có búp bê bé nhỏ! Điều mẹ từng khóc rất nhiều! Và giờ đây mẹ được đền đáp bằng những nụ cười những điều thú vị mỗi ngày con và chị Bông cũng như ba mang tới cho mẹ! Mẹ cảm thấy ấm áp vì có các con và ba! Cảm ơn thật nhiều!
Hôm nay ngày con 20/9/2013 con gái bé nhỏ đã được 14 tháng rồi! Thời gian trôi thật nhanh và hàng ngày mẹ vẫn hưởng những điều hạnh phúc đơn giản mà ngọt ngào bên con và gia đình mình!
Ngày có bầu con, mẹ ao ước tới một cậu con trai, và mẹ đã rất buồn khi không được như ao ước ...mẹ thật tệ! Vậy mà ông Trời vẫn thương mẹ, mang tới cho mẹ một em bé cưng rất là ngoan tuy có đen chút xíu, mỏ nhọn chút xíu, nhưng nhìn chung là khá ...giống con trai! :)
Ngày mẹ sinh con! Không như chị Bông, mẹ sinh con vào một đêm mưa to gió lớn! Và lần sinh thứ 2 này khá dễ dàng và nhanh hơn lần đầu dù có đau hơn nhiều!
Mẹ nghị lực hơn nhiều, không gào khóc, chỉ bặm môi chịu đựng! Có kinh nghiệm có khác con ạ! :D
Rồi sau 4h chờ đợi, 2h45' mẹ đón con yêu chào đời!
Con gái bé nhỏ nặng 3,3kg cũng gào khóc ghê lắm! nhưng bé cưng ngoan ghê lắm! chịu bú mẹ liền, ngậm mút thành thạo hơn chị hai rất nhiều! không chê đầu ti mẹ ngắn như chị hai đâu! :x
Rồi con bị sốt...con quấy khóc ...sốt tới 39 độ hơn! Mẹ lo lắm! Mẹ và con đã phải cách ly nhau ...trong quãng thời gian đó thật là khủng khiếp ....không chỉ là thương là nhớ mà còn là sự hồi hộp đến nghẹn lòng vì không biết con bé bỏng bị làm sao?!
Rồi ông Trời cũng thương mẹ, cho con trở về bên mẹ bình an và nguyên vẹn! :x
Con gái bé nhỏ của mẹ! Con rất ngoan...con ngoan từ nết ăn tới nết ngủ....con thương mẹ không mè nheo quấy khóc gì hết chỉ có mẹ là hư thôi, ốm liên miên ...!
Con ngoan và lớn dần mỗi ngày! Cứ êm đềm như vậy con gái bé bỏng!
Con gái bé bỏng trốn lẫy nên cả nhà có mong ngóng dài hơi em cũng không ngóc dậy cho xem đâu! Tới sáu tháng mẹ mới lật em thả cho em tự ngóc dậy thì em lại ngóc giỏi như chưa từng phải học qua tý nào!
Rồi 5 tháng mẹ cho con ăn dặm theo kiểu Nhật...con gái ngoan cũng chiều mẹ mà hợp tác!
Cái Tết đầu tiên em của mẹ ốm siêu vẹo thương lắm! mẹ cố giữ gìn mà em vẫn ốm ...thương nhiều là thương!
8 tháng con đã ngồi giỏi! Rồi con biết bò ...con bò hay lắm nha! Chị 2 sệt sệt chân du kích thì con lại bò y như chú khỉ con...không chịu chống chân lom kha lom khom nhìn mà thấy mắc cười quá!
Con đón sinh nhật đầu tiên hạnh phúc bên gia đình mình! Con thật là em bé hạnh phúc vì con có ba mẹ có chị 2 có bà ngoại luôn ở bên! Chị hai thiệt thòi phải xa ba nhiều! Và con chính là mặt trời bé nhỏ mang lại niềm vui cho cả nhà!
Ai cũng nói con gái mẹ nhanh nhẹn! Có lẽ vậy, con dạ mà con nhỉ?! Cái gì con cũng có thể bắt chước và làm theo ...bà ngoại ho nhiều con biết lấy giấy đưa bà, con còn học điệu bộ lấy tay ôm cổ ho rồi kiếm giấy tay còn non nớt gấp giấy vụng về để nhổ phì phì giả vờ theo điệu bộ của bà!
Bây giờ con 14 tháng con đã biết bye bye mi gió kêu chụt chụt yêu lắm! Mọi người đều yêu cử chỉ con cúi gập đầu cái rụp mà "ạ" khi được cho gì đó! :)
Cái dáng lon ton biết đi lúc 13 tháng hơn đúng dịp lễ Quốc Khánh 2-9-2013 ...thấy mà ghét ghê! cứ tha thẩn lũn cũn di chuyển trong nhà! Mà khôn ghê lắm ...khi xuống giường chả bảo nhưng vẫn biết sợ biết quay đít dò dẫm tườn chân xuống chứ không khi nào phi thẳng xuống kiểu "điếc không sợ súng" cả! May ghê!hihi
Con không thích ăn cháo, con thích ăn cơm và rất thích ăn canh rau! Mỗi lần ăn cháo bà phải nịnh nhiều lắm! Còn ăn cơm thì trái lại...miệng măm măm tay không đút kịp thì sẽ níu tay mẹ đút vào mồm! Nhưng bà muốn con ăn cháo cho thêm chất xơ vì con chưa nhai đc rau , chỉ có 4 chiếc răng cửa thôi mà! hi hi
Mỗi lần mà muốn con ngồi ngoan chỉ cần bật đĩa sinh nhật của con! Con rất thích nghe bài Con Gái Nhỏ của Ba và Nhật Ký của mẹ!
Con đã nói được nhiều từ đơn vần A ...bất cứ từ nào con đều chỉ dùng A...Bóng con sẽ gọi là BÁ....Bông con sẽ gọi là BÊ....chỉ có BA và BÀ là con gọi rất sõi! Còn thì con gọi đc TI ĐI ...
Mỗi lần kêu xi ị con ngồi xổm vén áo lên miệng xi xi thấy mà ghét!
Con được đi chơi nhiều hơn chị hai, và cũng hay bắt nạt chị 2 lắm! cấu đánh chị luôn...mà chị nhường chị yêu chị không có đánh lại!
Con hay bị cảm hơn chị Bông nên hay ốm lắm!
Vừa rồi đợt con 13 tháng con ngứa răng cứ cắn ti mẹ đau kinh khủng , con lấy răng con cắn và kéo khiến mẹ rùng mình! Kêu á mà không có đánh con vậy mà con sợ con nhất định không chịu ti mẹ! Mẹ tưởng cai sữa lúc đó! Vậy mà rồi con cũng không cắn và chịu ti mẹ lại! Con thật tình cảm...chỉ cần mẹ đau là con sợ con k làm mẹ đau nữa! Nên mỗi lần con có chót cắn mẹ chỉ cắn răng lấy tay đẩy miệng con ra!
Con là một cô bé vui tươi hay cười và dễ tính nên mẹ hay trêu con ngoan tựa như mẹ nuôi em bé trai vậy đó! ;) Còn rất nhiều rất nhiều niềm vui mỗi ngày ....chỉ biết rằng hiện tại mẹ đang rất hạnh phúc vì có búp bê bé nhỏ! Điều mẹ từng khóc rất nhiều! Và giờ đây mẹ được đền đáp bằng những nụ cười những điều thú vị mỗi ngày con và chị Bông cũng như ba mang tới cho mẹ! Mẹ cảm thấy ấm áp vì có các con và ba! Cảm ơn thật nhiều!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)